Phang gái gọi trung quốc bú liếm giỏi lại dễ thương, nhưng hết bận thì cố gắng đọc đi nha, hay lắm đó. – Ừ… – V sao vậy? – V không ổn. – V bị ốm gì à? – Em vừa nói vừa đưa tay lên chạm nhẹ vào trán tôi. Tôi đưa tay lên định đẩy tay em ra, nhưng phút cuối, không hiểu sao tôi nắm bàn tay đó lại. Đây là lần đầu tôi mạnh dạn nắm lấy bàn tay này. Trong một thoáng ngại ngùng, Phang gái gọi trung quốc thổi kèn hay mặt xinh hàng ngon em và tôi đều đỏ mặt. Tôi để nhẹ tay em lên bàn: – V không ốm, chỉ là mệt mỏi thôi… Cô Ngọc vào lớp, em vẫn chăm chú nhìn tôi ra chiều khó hiểu. Cả buổi họp hôm đó tôi không thể chú